Bài dự thi số 15: Cô bé đam mê mỹ phẩm hồi đó giờ ra sao?
Chuyện kể rằng, trong một lớp học nọ, khi giảng viên đang say sưa về bài giảng về Dược Mỹ phẩm, thì cô gái tâm-hồn-treo-ngược-cành-cây đã thầm ghen tỵ với những hãng dược mỹ phẩm nước ngoài, đã tự hỏi tại sao trong nước mình chưa từng có hãng nào lớn mạnh về lĩnh vực này, và đã nhen nhúm trong lòng một giấc mơ…
Thời điểm đó, cô gái đã gieo hạt mầm tình yêu với mỹ phẩm…
Ai đã mang lòng yêu và bắt tay vào làm mỹ phẩm, chắc cũng đã từng trải qua cảm giác khi tìm hiểu được những nguyên liệu, những hoạt chất cực kì tốt, mà lại không đủ khả năng tài chính để sở hữu nó – cái cảm giác bứt rứt khi khám phá ra những nguyên tắc bào chế, những “bí kíp võ công” mà chẳng được ứng dụng, chỉ đơn giản vì thiếu nguyên liêu, thiếu dụng cụ.
Đó là cảm giác của tôi 3 năm về trước. Tôi tìm hiểu về những dòng mỹ phẩm handmade. Tôi hứng thú với từng nguyên liệu. Với số tiền dành dụm được, tôi mua từng ít, từng ít một. Sản phẩm đầu tiên tôi bắt tay làm là nước hoa khô. Sau khi hoàn thành, cái cảm giác mình luôn mang mùi hương thoang thoảng thật thú vị. Đó đâu còn là mùi tinh dầu, mùi hương liệu nữa? Đó là mùi của lòng đam mê, của tình yêu đối với mỹ phẩm, và còn là của niềm kiêu hãnh cỏn con khi khoe với nhỏ bạn, “Ê tao làm được nước hoa nè mày!”. Tôi thích đến mức một ngày dùng nó không biết bao nhiêu lần, kể cả trước khi ngủ; tôi thích cảm giác hít hà mùi hương ấy! Rồi tôi bắt tay vào làm những sản phẩm khó hơn. Tôi đổ son dưỡng, son lỳ. Tôi vẫn nhớ như in câu cảm thán của mẹ tôi vào sáng hôm sau, khi thấy mớ màu bầy nhây khắp bếp, mớ cốc màu dính sáp mà hôm qua tôi hì hục mãi mà không kỳ ra (mãi đến tận bây giờ, khi ngày nào cũng vướng vào son, tôi mới ngộ ra cách rửa cốc làm son, cũng là một bí kíp nho nhỏ). Những cây son đầu tiên ra đời, dù ngoại hình chẳng được hào nhoáng lắm, nhưng tôi nâng niu từng đứa một. Tôi gửi chúng như một món quà đến những người thân yêu. Thật buồn cười khi anh chẳng muốn dùng thỏi son dưỡng, chỉ vì hành động cầm thỏi son quẹt lên môi nó… con gái quá! Vậy là lại hì hục đi mua hũ đựng cho anh. Mùa đông năm ấy, tôi nhận được nhiều niềm vui nho nhỏ khi những-khách-hàng-bất-đắc-dĩ đầu tiên của tôi bắt đầu phản hồi lại rằng nhờ tôi, mà năm nay chẳng ai bị khô môi, nứt nẻ.
Tôi bắt đầu đi sâu hơn vào con đường mỹ phẩm. Mẻ kem tan mỡ đầu tiên của tôi ra đời, sau khi tôi đào hết bụi cây gừng trong vườn của mẹ. Thật buồn khi mẻ đầu tay của tôi, kem lỏng như nước và vài ngày sau bắt đầu nổi mốc. Bản thân là một sinh viên Dược, cũng đã từng làm nhiều loại thuốc dạng kem, tôi hiểu vì sao tôi sai. Nhưng tôi không có cách nào khắc phục. Khi hỏi người bán nguyên liệu cho tôi, rằng chất nhũ hóa này cụ thể là loại gì, họ không cho tôi một lời đáp, khi nói rằng bán cho em chất bảo quản đi, thì họ bảo rằng sản phẩm handmade là hàng tươi mà em, sao lại dùng chất bảo quản, chất bảo quản độc hại lắm em có biết không? (!?!). Tôi bắt đầu day dứt về những suy nghĩ sai lệch của những người đang kinh doanh mỹ phẩm handmade. Càng hoảng hơn khi lên mạng, vào những trang mua bán sinh viên, thấy nhan nhản những tin bài về mỹ phẩm tự làm nên an toàn, về kem trị mụn ngày hôm sau là xẹp, về kem trắng da thần thánh ủ 15 phút là hóa Bạch Tuyết… Cô gái trẻ bắt đầu lo lắng cho người tiêu dùng. Dù nói ra điều này có vẻ điêu, vì nó quá lớn lao, nhưng thành thật mà nói, lúc đó tôi bắt đầu ấp ủ về một hãng dược mỹ phẩm mang thương hiệu Việt, thật an toàn, chính thống, và thật tầm cỡ, có thể ngang tầm với những thương hiệu lớn của Hàn, Mỹ…
Nhưng mọi chuyện bắt đầu chông gai, khi tôi ngay cả chi phí sắm sửa thường ngày còn không có đủ, khi quyết định chi tiền cho một món đồ thật khó khăn. Và hơn nữa cố đô Huế của tôi, thật khó, nếu không muốn nói là không thể, tìm ra được một nơi bán nguyên liệu đầy đủ. Order hàng qua mạng thì một phần tôi không dám chắc tin tưởng, một phần do họ chẳng chịu bán lẻ nguyên liệu cho tôi. Vậy là tôi quyết định học chay. Tôi đọc lý thuyết thật nhiều. Trong đầu vẽ ra một tương lai rằng sau 2-3 năm hành nghề Dược, khi có đủ vốn, tôi sẽ quay lại với mỹ phẩm. Tôi thầm cám ơn anh trong giai đoạn này đã hiểu cảm giác của một người muốn nghiên cứu mà không được, khi anh nói với tôi rằng anh sẽ dành dụm tiền mua cho tôi một đống nguyên liệu về cho tôi tha hồ làm, khi anh luôn ủng hộ cho giấc mơ một ngày đi trên con đường mỹ phẩm của tôi. Những sự động viên đó tiếp sức cho tôi rất nhiều, để tôi có thể tự tin vào lựa chọn của mình.
Và rồi một vài ngày sau khi tốt nghiệp, tôi tìm thấy 3C Cosmetics. Được làm việc tại đây là một niềm vui lớn và cũng khá bất ngờ đối với tôi. Có ai ngờ rằng, giấc mơ hàng ngày được tiếp xúc với nguyên liệu làm mỹ phẩm của tôi lại đến sớm như vậy. Và còn tuyệt vời hơn cả những gì tôi mong đợi, khi trước đó tôi từng phân vân rất nhiều, vì tôi muốn nghiên cứu nhưng không hề có khả năng kinh doanh, nếu như chỉ một mình tôi e rằng giấc mơ đó khá xa vời. Vậy mà khi làm việc ở đây, tôi được thỏa sức đam mê, vì luôn có sự hỗ trợ của nhiều bộ phận, và hơn cả là sự hướng dẫn tận tình của những người đi trước. Hơn 5 tháng làm việc tại ngôi nhà chung này mang lại cho tôi rất nhiều cảm xúc khó tả. Đó là những lần háo hức khi nhận những nguyên liệu mới, mẫu thử nghiệm mới; là những lần chán nản khi mẫu test bị lỗi mà không hiểu nguyên nhân; là những lần vui sướng khi khám phá ra một nguyên tắc bào chế, hay to lớn hơn là làm được những sản phẩm mới hoàn thiện. Tôi đón nhận được những niềm vui lớn khi nhận được lời khen từ khách hàng, nhưng cũng không ít lần trăn trở khi còn những yêu cầu khác của khách mà mình chưa đáp ứng được. Đó còn là những lần đầu hồi hộp khi đứng lớp truyền lại kinh nghiệm cho học viên, là những cảm xúc khó tả khi nhận lời cảm ơn từ họ, là những lần xúc động khi học viên, dù lớn tuổi hơn tôi, vẫn gọi tôi là cô giáo; là những mối quan hệ thân tình, những câu xưng hô thân mật từ những vị khách, dù chỉ tiếp xúc với tôi qua tổng đài tư vấn. Những con người đó, có lẽ họ không biết rằng, chính họ đã giúp đỡ tôi rất nhiều, đã hối thúc tôi đi nhanh, đi xa hơn trên con đường đến với mỹ phẩm.
Đồng hành cùng 3C Cosmetics, tôi có một niềm tin vào tương lai của ngành mỹ phẩm Việt Nam, tôi tin là giấc mơ ngày nào của cô gái trẻ sẽ được trở thành hiện thực tại đây. Bởi có một chân lý, rằng những giấc mơ sẽ không bao giờ chết chừng nào ta còn nuôi dưỡng nó bằng niềm đam mê! Và với tôi, cũng như đội ngũ nhân viên 3C Cosmetics, niềm đam mê với mỹ phẩm là bất tận!
Tái bút:
Thảo- NV 3C Cosmetics 💋💋
Hãy kể cho “ Những người khác” nghe chính câu chuyện của bạn về mỹ phẩm. Để bạn tự hào- tự hào với chính mình đã dám đánh đổi được mất bao nhiêu để có “ cơ ngơi” như bây giờ.
Cách thức gửi bài dự thi:
|
Thông tin nhà máy gia công mỹ phẩm 3c